Abstract:
|
Không nói là một bài thơ về thơ, về tình yêu; mà tình yêu bao giờ cũng buồn và cô đơn. Trong đời, có hai loại số phận trái ngược nhau: ông thợ cắt tóc và tình yêu. Ông thợ cắt tóc phải nhờ cộng đồng bạn nghề sửa giúp chính cái đầu của mình; còn tình yêu không thể nương nhờ cộng đồng trên tinh thần "lá lành đùm lá rách" được. Nó phải tự xoay xoả lấy. Cùng với buồn, cô đơn, là đau khổ: không được yêu cũng khổ; lấy phải vợ đẹp cũng chẳng sung sướng gì.
Song Tình yêu, Thơ về tình yêu vẫn mãi sinh tồn, bất tử. |